Tiễn con gái và cháu ra xe, người bố dúi vội tờ 500 ngàn: “Cầm đi đường mua sữa cho cháu, lấy chồng xa vất vả lắm con”

 

Cầm đi đường mua sữa cho cháu, lấy chồng xa vất vả lắm con à. Vợ chồng cố gắng nhẫn nhịn nhau mà sống. Bố thương mày lắm…

Tiễn con gái và cháu ra xe, người bố dúi vội tờ 500 ngàn: “Cầm đi đường mua sữa cho cháu, lấy chồng xa vất vả lắm con”

Ngày em đưa người yêu về ra mắt mẹ em đã tỏ thái độ không vui rồi, lúc anh vừa chào ra về bà kéo em luôn vào trong buồng:

– Nó cho mày ăn bùa hả con?

– Ơ sao mẹ lại hỏi con thế?

– Thế tại sao mày lại yêu cái thằng cách xa nhà mình cả nghìn cây số như vậy.

– Thì bọn con đi làm gặp và yêu nhau. Anh ấy tốt thì con thương, sau này chắc gì đã về quê.

– Về hay không cũng dẹp.

Xúc động hình ảnh người bố lén lau nước mắt tiễn con đi học xa

Mẹ nói thế rồi đùng đùng bỏ đi luôn mặc kệ em nước mắt ngắn dài. Bố em xưa nay là người điềm đạm lại thương em nhất. Bố bảo:

– Con gái lấy chồng xa là xác định chịu khổ đấy con à. Ở gần những lúc sinh nở ốm đau, hay chuyện nó chuyện kia bố mẹ còn giúp được, chứ ở xa xác định tự thân mình lo, sướng tự hưởng, khổ thì tự lau nước mắt thôi. Mẹ nói thế cũng là thương con.

– Vâng, nhưng con có tình cảm với anh ấy. Con chỉ yêu anh ấy thôi. Anh ấy bảo ở lại Hà Nội làm không về quê đâu bố ạ.

Lúc đó thú thật là em đang chìm đắm trong tình yêu nên những lời bố nói em có suy nghĩ gì sâu xa đâu. Em quyết yêu và cưới, bố mẹ cuối cùng cũng phải theo ý em. Em vẫn nghĩ cưới xong vẫn ở lại thành phố làm thì cách nhà em có 100km chứ xa xôi gì đâu. Nhưng đùng cái 1 tháng sau bố chồng em ốm nặng, vậy là chồng em bảo: ‘Thu xếp về quê làm để còn chăm bố thôi em à, nhà có mỗi mình anh là con trai”.

Chồng về quê trước em thu xếp xin nghỉ việc về sau. Em về nằm với mẹ 2 đêm thì вắt xe về quê chồng. Ngày tiễn em ra bến xe mẹ em khóc như mưa, bố em phải cứng giọng:

– Con nó về quê chồng sống chứ đi đâu đâu mà bà khóc quá trời quá đất thế.

– Ông có biết nó đi rồi thì cả năm mẹ con tôi chưa chắc đã gặp nhau không. 1000km cơ đấy ông à. Ngày xưa mẹ cản thì không chịu nghe, giờ thì…

– Thôi bà nín đi ai lại khóc, người ta nhìn cười cho, để con nó yên tâm nó đi nào. Con cứ yên tâm mà đi nhé, bố mẹ ở nhà không phải lo đâu, đã có các anh các chị lo rồi. Vào đó ông thông gia thế nào thì gọi báo bố nhé.

– Vâng ạ.

Tiễn con gái và cháu ra xe, người bố dúi vội tờ 500 ngàn: “Cầm đi đường mua sữa cho cháu, lấy chồng xa vất vả lắm con” ảnh 1

Bố vẫn cứ nhẹ nhàng và thương đứa con gái út nhất, chưa bao giờ ông qυát nạt hay đánh mắng gì em. Ngày bố chồng em mất ông cũng lặn lội vào đưa tiễn. Nhưng chỉ ở lại được 2 hôm phải về ngay vì nhà bận mùa màng. Rồi em bầu bí sinh con, lúc đó em mới thấm những gì ngày xưa bố nói.

Nhà chồng neo người, mẹ chồng già yếu, chồng đi làm cách 20km, 9 giờ tối mới về đến nhà. Em mới đẻ được 1 tuần đã tự taʏ làm hết mọi việc. Vết mổ đau vẫn cắn răng chịu đựng, con quấy khóc đêm không dám gọi chồng vì thương anh ngày làm vất vả nên chỉ một mình bồng con. Có những hôm con ốm sốt mà mẹ khóc con khóc vì chăm con cả ngày cả đêm em quá mệt rồi.

Lúc đó em chỉ ước giá có bố có mẹ ở bên… Nhưng tất cả chỉ giấu vào trong không hề dám kể lể với bố mẹ ở nhà. Ông gọi điện lần nào cũng bảo con khỏe, cháu khỏe để bố yên tâm. Có những lần vợ chồng cãi nhau em đã định ôm con ra đứng bờ sông rồi các chị ạ. Cũng chỉ vì có những chuyện chẳng biết chia sẻ cùng ai cho nhẹ lòng nên dẫn đến nghĩ quẩn.

Giá như mẹ hay các chị ở gần, chạy về sà vào lòng khóc 1 trận kể tội chồng 1 thôi một hồi có lẽ sẽ có được những lời khuyên hữu ích. Đằng này xa xôi, nói qua điện thoại thì không kể hết được rồi sợ bố mẹ lo cứ thế nó tích tụ lâu dần dẫn đến trầm cảm. May bận đó chồng em phát hiện kịp không thì…

Sau đợt ấy chồng có vẻ biết lỗi, anh đặt vé xe cho mẹ con em ra bắc thăm ông bà ngoại. Con Nhím tròn 2 tuổi nghĩa là em lấy chồng được 3 năm mới được về thăm nhà lần đầυ. Xa xôi nó khổ thế đấy các chị ạ. Em nghe bác hàng xóm cạnh nhà chồng còn nói bác ấy 10 năm về được quê ngoại chơi cơ.

Tiễn con gái và cháu ra xe, người bố dúi vội tờ 500 ngàn: “Cầm đi đường mua sữa cho cháu, lấy chồng xa vất vả lắm con” ảnh 2

Về nhà gặp lại bố mẹ mà chỉ biết khóc thôi. 3 năm tóc bố mẹ bạc hơn rất nhiều. 1 tháng ở với bố mẹ ngoảnh đi ngoảnh lại đã hết em lại phải về. Lúc đi bố dúi cho bao nhiêu là đồ quê, mẹ cho tiền cháu nhưng em nhất định không lấy. Ông chở 2 mẹ con em ra bến xe. Lúc lên xe ổn định chỗ ngồi chờ xe chạy rồi mà bố vẫn còn cố dúi vào taʏ em tờ 500 ngàn:

– Ôi, con không lấy đâu…

– Cầm đi đường mua sữa cho cháu, lấy chồng xa vất vả lắm con à. Vợ chồng cố gắng nhẫn nhịn nhau mà sống. Bố thương mày lắm…

Tự nhiên em òa khóc như một đứa trẻ khiến cả xe nhìn em. Bố cũng trào nước mắt rồi bố xuống xe vẫy taʏ chào cháu. Không biết đến bao giờ em mới được quay ra thăm bố mẹ lần nữa vì đợt này về vợ chồng em lại có kế hoạch sinh đứa con thứ 2. Phận lấy chồng xa đúng là thiệt thòi vô cùng nhưng mà đã lỡ rồi chẳng thể làm lại được. Chỉ thương bố mẹ lúc trái gió trở trời mình chẳng thể ở bên chăm sóc. Bố mẹ thương con cũng chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.

Xe lăn bánh rồi mà bố vẫn cứ đứng đó vẫy taʏ, thương bố mẹ vô cùng, con gái bất hiếu mong bố mẹ ngàn lần tha thứ.

”Bạn có hối hận khi lấy người chồng hiện tại không?” 2 người đàn bà nghẹn ngào chia sẻ

 

2 câu chuyện của người đàn bà trong cuộc sẽ giúp chúng ta điều chỉnh được cách hành xử trong hôn nhân.

Tình yêu ⱪhông được tin tưởng sẽ hoá bi ⱪịch

Tôi đã ly hôn được 1 tháng, tôi thấy hạnh phúc, bản thân mình cười nhiều hơn. Nhìn lại cuộc hôn nhân ác mộng hơn 2 năm qua, tôi thực sự thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Tôi và chồng cũ được người thân mai mối. Hồi mới cưới tôi hạnh phúc lắm, ngày nào cũng hạnh phúc. Nhưng rồi cơn ác mộng bắt đầu từ trò đùa của đồng nghiệp ⱪhi gán ghép tôi với người ⱪhác. Điều này ⱪhiến chồng tôi tức giận ⱪhi biết chuyện.

Tôi đã cố giải thích với chồng đó chỉ là trò đùa của đồng nghiệp nhưng anh ⱪhông tin. Đôi ⱪhi chỉ là một cuộc gọi điện từ người lạ cũng ⱪhiến anh ta nổi cơn ghen và chửi mắng tôi.

Hay ⱪhi tôi tăng ca về muộn cũng ⱪhiến anh nổi giận lôi đình. Anh cũng ⱪhông cho phép tôi mặc váy, trang điểm ⱪhi đi làm. Thậm chí, anh cấm đoán tôi đi chơi với bạn bè, đi du lịch với đồng nghiệp ở công ty. Chồng tôi trở nên nhạy cảm, đa nghi.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

Tôi vì yêu chồng, nghĩ rằng anh ta mất niềm tin nên tôi im lặng. Tôi cố gắng vun vén nhưng hôn hân ngày càng héo mòn ⱪhi chồng chỉ biết quát tháo tôi.

Tôi nhận ra hôn nhân tình yêu quan trọng nhưng sự tin tưởng còn quan trọng hơn. Nếu mất đi điều này thì chắc chắn sẽ ⱪhông thể hạnh phúc được.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

Có chồng mà như ⱪhông ⱪhiến người phụ nữ ⱪiệt sức

Tôi và chồng ⱪết hôn đã được 9 năm, một cột mốc vô cùng đáng nhớ. Tầm này người ta đã hiểu nhau rõ như ban ngày, nhưng tôi thì ⱪhông được may mắn như thế. Chồng tôi chẳng hề biết tôi thích ăn gì, ghét gì. Anh chưa bao giờ phụ giúp tôi việc chăm con, nấu nướng.

Sau mỗi ⱪhi đi làm về, chồng tôi sẽ ngồi xuống trên ghế, thản nhiên lướt điện thoại, coi đá bóng trên tivi hoặc là trò chuyện với bạn bè. Khi con cái ốm đau hay xảy ra sự cố, người chịu trách nhiệm đầu tiên luôn là tôi. Và anh cũng sẽ đổ lỗi rằng tôi hậu đậu, ⱪhông biết chăm sóc, nuôi dạy con.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

Một mình tôi nuôi con và quán xuyến mọi việc, mà chẳng có sự giúp đỡ từ chồng. Nhiều lúc tôi chẳng biết rốt cuộc hôn nhân của mình là gì? Đôi ⱪhi tôi muốn chấm dứt cuộc sống này nhưng lại nghĩ đến con cái, nghĩ tới thể diện cha mẹ nên đành tiếp tục chịu đựng.

Với tôi có chồng mà như ⱪhông, một mình tôi chống đỡ tất cả. Hôn nhân ⱪhông phải là hành trình đơn độc của một người, mà cần sự nâng đỡ, hỗ trợ từ cả 2 bên. Chỉ ⱪhi thấu hiểu và cùng nhau làm mọi việc, cuộc hôn nhân mới bền vững trước thách thức của thời gian.